Thế Hệ Z: Chuyện Những Người Trẻ Nép Mình Trong Khuôn Mẫu Và Câu Hỏi Đâu Là Hạnh Phúc?
Hạnh phúc là hài lòng với phong cách sống hiện tại dù đó không phải là phong cách đích thực của bạn?
Thật ra, không có một định nghĩa tuyệt đối nào về hạnh phúc cả.
Bạn muốn có một quả đầu ombre.
Bạn muốn đội mũ nồi, mặc áo rộng, chân đi xăng đan chất lừ.
Hay ngầu hơn, bạn thích bấm khuyên, xăm mình và mặc những bộ cánh không theo bất cứ một quy tắc phối hợp nào cả.
Bạn thích và muốn được làm nhiều thứ, nhưng bạn sợ, bạn chần chừ. Và vì thế, bạn lựa chọn trú ấn trong vùng an toàn của bản thân. Mỗi sáng thức dậy, chuẩn bị ra phố và bắt gặp chính mình trong gương, bạn vẫn mỉm cười hài lòng. Trên một phương diện nào đó, những điều bạn đang làm cũng là một ý niệm của hạnh phúc. Bởi đôi khi, hạnh phúc đơn giản chỉ là hài lòng với tất cả những gì chúng ta đang theo đuổi ở hiện tại.
Liệu bạn sẽ hạnh phúc hơn bạn của bây giờ nếu dám đậm phong cách sống?
Thật ra, dù đó chẳng phải là phong cách đích thực của bạn thì việc sống theo phong cách ấy cũng không vấn đề gì. Thế nhưng, được làm điều mình thích và yêu điều mình làm hẳn sẽ tuyệt vời hơn cả.
Bạn thích nhuộm tóc, thích xăm một hình xăm,… và bạn làm. Điều đó sẽ tuyệt hơn việc bạn cố ép mình giữ mái tóc đen truyền thống, hay ngày ngày lướt mạng xã hội, nhìn thấy người ta có hình xăm thật chất, bạn chậc lưỡi thích thú, và ước ao.
Bạn mặc áo phông, quần jean đi ngược mọi xu hướng. Kể cả việc điều đó khiến bạn trở nên trông giống vô vàn người trẻ thuộc thế hệ Z, bạn vẫn thoải mái và vui vẻ vì được là chính bạn.
Sống đậm phong cách đích thực không có nghĩa là tự biến bản thân thành một cá thể không giống ai, hoặc phải chạy theo những xu hướng thật chất, thật ngầu. Sống đậm phong cách, ấy là được làm điều mình thực sự thích và cảm thấy thoải mái, được là chính bạn chứ không phải một ai khác.
Có quá nhiều rào cản làm chùn bước bạn sống hết mình với phong cách, và một trong số đó lại bắt nguồn từ chính cái nhìn của xã hội.
Cách đây không lâu, trên Facebook, cộng đồng mạng chuyền tay nhau bức hình về người phụ nữ nọ bĩu môi khi nhìn thấy một cô gái mặc áo dài truyền thống xăm kín thân mình. Thời điểm đó, chúng ta bàn tán xôn xao rằng liệu quy chuẩn và ánh nhìn của xã hội có đang quá khắt khe đối với người trẻ, đặc biệt là với những người dám theo đuổi phong cách riêng biệt của chính họ.
Phải thừa nhận rằng, không ít lần, chính lối sống cộng đồng trở thành bước đệm để người trẻ hết mình với phong cách. Một sự tỏa sáng được tán thành, cổ vũ, một chi tiết nhỏ trong lối sống bỗng chốc trở thành trào lưu, đó cũng là lúc một phong cách sống “phải phép” ra đời. Và may mắn thay, nếu phong cách thực sự của bạn có cùng tần số với phong cách vừa chớm nở ấy, bạn đã nhận được một vé thông hành trên hành trình sống hết mình với những điều bạn muốn.
Thế nhưng nhiều lúc, sự quan tâm cùng những quy chuẩn xã hội khiến bạn áp lực và không dám thể hiện cái tôi quá nhiều. Bạn sợ bị đánh giá, sợ bị đàm tiếu. Dần dần, bạn chọn lối sống “phải phép” mà hầu hết những người xung quanh bạn theo đuổi. Có thể bạn hạnh phúc. Nhưng liệu bạn có biết rằng đó chỉ là hạnh phúc nửa vời. Bởi hạnh phúc chỉ thực sự đúng nghĩa khi được bắt nguồn từ sự toàn vẹn của bản thân – sống đúng và sống đậm phong cách của chính mình chứ không phải của một ai khác.
Không! Chính chúng ta mới là rào cản lớn nhất trên hành trình sống đậm phong cách.
Là thế hệ trẻ thời đại mới – thời đại mà chỉ một cái chớp mắt trôi qua cũng đủ làm thế giới xung quanh thay đổi, có lẽ điều bạn và tôi học được sau cùng chính là dám đối mặt với sự thật.
Phải, nhiều người trong chúng ta thiếu sự trải nghiệm. Chúng ta dành vô số thời gian cho việc kết nối với xã hội qua thế giới ảo. Chúng ta nhìn ngắm mọi thứ qua đôi mắt của người khác. Và vì thế, chúng ta không biết mình thực sự thích gì, muốn gì, không định hình được phong cách sống của bản thân. Hệ quả tất yếu, chúng ta đành chạy theo các trào lưu, hoặc sao chép phong cách sống từ những người xung quanh.
Cũng phải thừa nhận, nếu phong cách của chúng ta chẳng thực sự giống ai thì không ít lần, nỗi sợ hãi trở nên khác biệt khiến chúng ta chùn bước. Giữa vô vàn người trẻ thuộc thế hệ 9x, 10x hướng về phong cách giản đơn, chúng ta không dám diện những bộ quần áo nhiều tầng lớp và xếp nếp, không tuân theo bất cứ một quy tắc phối hợp nào. Sự khác biệt trở thành rào cản ngăn bước chúng ta sống hết mình với phong cách của bản thân.
Thế nhưng, lí do quan trọng sau cùng phải chăng nằm ở sự thiếu bản lĩnh? Vì thiếu bản lĩnh nên chúng ta sợ sự đàm tiếu. Vì thiếu bản lĩnh nên chúng ta không dám thoát khỏi thế giới ảo để nhìn ngắm cuộc đời, từ đó biết mình thích gì, muốn gì, biết phong cách mà bản thân theo đuổi là như thế nào. Và vì thiếu bản lĩnh, chúng ta không dám thử, không đủ tự tin thuyết phục những người xung quanh chấp nhận và tôn trọng phong cách đích thực.
Vì chúng ta không bản lĩnh nên ta chẳng dám nhuộm tóc và cho bố mẹ thấy mái tóc vàng cũng rất cá tính.
Vì chúng ta không bản lĩnh nên ta chẳng dám yểu điệu nữ tính rồi thuyết phục người xung quanh hiểu rằng thì ra dù nữ tính, ta vẫn có thể yếu đuối khi muốn và mạnh mẽ khi cần.
Vì chúng ta không bản lĩnh nên ta chẳng thể nào vượt qua và chiến thắng mọi rào cản, sống hết mình với phong cách thực sự của bản thân, không thể là chính mình.
Tạm kết
Là người trẻ, chúng ta có cơ hội để đi nhiều nơi, gặp nhiều người. Và chúng ta biết, giữa hơn tám tỉ người xa lạ này, chúng ta không giống bất kì ai.
Vậy nên, thay vì chấp nhận làm những điều mình không thích, hoặc thay vì sống nửa vời với những gì bản thân đang theo đuổi, tại sao chúng ta không thử sống thật hơn – kiếm tìm và cháy hết mình với phong cách của bản thân – không đầu hàng, không sợ hãi, luôn bản lĩnh và kiên cường.
Sau chừng ấy thay đổi, rồi chúng ta sẽ hạnh phúc hơn cả chúng ta hiện tại, hãy tin!
Bài viết: Trinh Nữ
Hình ảnh: Thùy Trinh
S Communications