Tuổi mười tám, Sài Gòn tôi đến
Bước xuống, nhìn lên, đấy Sài Gòn.
Mở to đôi mắt nhỏ tròn,
Chỉ mong thu trọn được toàn cảnh kia.
Đường tấp nập, nhà cao cửa rộng
Xanh hàng cây, vài quán ven đường.
Đi ngang một cánh cổng trường,
Lướt qua năm tháng, phố phường cổ xưa.
***
Tuổi mười chín, Sài Gòn tôi ở
Thuộc vài tên: tuyến phố, con đường…
Biết rằng, đi lạc chuyện thường,
Và cũng quen dần những đêm bật giường tỉnh giấc…
Bỗng nhận ra, Sài Gòn rất thật,
Lúc tan tầm chật vật vòng xoay
Cuốn nhau như một guồng quay
Xoay vòng xe chạy, ấy hay vòng đời ?
***
Tuổi hai mươi, Sài Gòn tôi mến
Mến hàng cây, ghế đá sân trường,
Cà phê bệt lúc chán chường,
Cô bán bún gạo, góc đường hẻm nhỏ.
Mến rất mến, những trưa đàn hát
Rồi buổi chiều, ướt át cơn mưa
Khi mà chuông gió đung đưa,
Viễn đông – hòn ngọc lời xưa lại về…
***
Tuổi hai mốt, Sài Gòn tôi đợi…
Chàng Trai Tháng Mười
S Communications
www.UEHenter.com